Từ lúc đỏ hỏn trong nôi,

Giọng mẹ tha thiết ngọt mềm môi ru.

À ơi con ngủ cho ngon,

Mai sau con lớn nước non đang chờ.

 

Lòng mẹ ấm những trang thơ,

Êm lời dạy dỗ, bến bờ yêu thương.

Lớn lên chập chng trên đường,

Bao nhiêu sóng gió yêu thương nguội dần.

Đơn thân không mẹ ở gần,

Con như thuyền lạc biển trần thế gian.

Tìm nơi đỗ, chốn bình an,

Xa xăm vô tận ngổn ngang bến bờ.

 

Con ơi, mẹ vẫn đang chờ,

Đêm ngày thương nhớ, thn th đợi mong.

Nơi mẹ ấm ngọn suối lòng ,

Tuôn trào không cạn về dòng sông xa.

Lòng mẹ biển rộng bao la,

Không hề vơi cạn, đậm đà hy sinh.

Dù con đau đớn tâm linh,

Tay mềm xoa dịu dính lành vết thương.

Làm ánh sáng, mẹ soi đường,

Cho con vững bước, hướng về tương lai.

Thầy đã đi trước làm gương,

Bây giờ con chỉ tiếp đường theo sau.

Dù cho sóng gió đến đâu,

Thuyền Thầy đè hết sóng đào cho con.

Dù lên biển núi cùng non,

Tay Thầy dẫn bước xuyên non, vượt đèo.

Lúc gian nguy, lúc hiểm nghèo,

Thầy ban sức lực kéo con theo cùng

Vượt lên sóng biển muôn trùng,

Mở đường dẫn lối cùng về tương lai.

Mai đây biển rộng sông dài,

Tình Thầy mãi mãi muôn đời không phai.

-Gấu Trúc-

Lâu lắm rồi nhớ lại thuở xa xưa

Tuổi chân trần, dầm mưa, chân đất

Bao nhiêu ngày trông mong ngày trăng sáng

Chú cuội, chị Hằng, bánh mứt, Trung thu.

 

Trẻ con từ đâu ở làng trên xóm dưới

Tụ tập dưới mái đình làm đèn rước ông trăng

Cây trúc, cây tre, giấy màu đủ sắc

Rộn rã tiếng cười: “Đèn tớ đẹp ghê chưa?

 

Chẳng mấy chốc đèn ông sao hoàn tất

Đèn kéo quân ngay lập tức sn sàng

Nến cũng đã có, chỉ cần chờ đêm đến

Thấy bóng chị Hằng ta cùng rước Trung thu.

 

Đoàn lính nhỏ hành quân trong đêm tối

Có ánh trăng soi sáng trên không

Đèn trong tay cả đoàn quân cùng hát

“Tết Trung Thu em rước đèn đi chơi”.

 

Những ngôi sao nhỏ nối hàng nhau trong đêm tối

Sao ở dưới đất này và sao ở trên cao

Tiếng cười đùa hòa cùng tiếng hát đêm nao

Ước ao thêm một lần được về lại.

--K.Phụng--

 

Có 1 chiều trò đùa thành sự thật

Tôi tặng em một bí mật bằng thơ

Em trắng trong muốn tìm hoa màu tím

Rồi một mình xếp cánh hoa mua

 

Tám cánh hoa nở giữa ngàn sương núi

Tạo nên hình cánh cửa trái tim

Em quay mặt đi để mùa thu ở lại

Tôi thẩn thờ nhặt cánh hạ vàng rơi

 

Có lẽ nào mến em là có lỗi

Có lẽ nào có lỗi bởi yêu em

Thà ông trời đừng cho tôi gặp

Phút thẩn thờ đôi mắt biếc trời thu

 

Để chiều nay riêng mình tôi trống vắng

Em về bên kia tan biến 1 loài hoa.

-thl-

1/THƯỞNG CHO NẾU RỚT

Hai thí sinh ngồi trước cổng trường chờ xem kết quả.

- Bố tớ bảo nếu tớ thi đậu sẽ thưởng cho tớ chiếc xe đạp điện để đi học cho đỡ mệt...

- Còn bố tớ lại bảo nếu tớ thi rớt sẽ mua cho tớ chiếc “Quây Anpha”...

- Trời ơi! Sao đã quá vậy?

- À... để tớ về chạy xe ôm đó mà...

- !!!

 

2/SAI MỘT CÂU

Ra khỏi phòng thi…

- A: Lúc nãy cậu làm bài ra sao?

- B: Tao sơ ý làm sai 1 câu. Buồn quá!

- A: Làm sai 1/10 câu là tốt rồi. Chắc cậu sẽ 9 điểm đấy!

- B: Thôi đi! Vì trong bài làm của tớ, tớ chỉ giải 1 câu thôi.

- A: !!!

 

3/ƯỚC GÌ

- Bố: Phiếu điểm của con đâu?

- Tí: Trước khi xem bố cho con 1 điều ước.

- Bố: Thế con ước gì?

- Tí: Ước gì khi xem xong phiếu điểm con không bị bố đánh!

- Bố: Hừ!!

 

4/KHÔNG CHỊU XUỐNG…

Cô giáo gọi một học sinh lên bảng:

- Con hãy miêu tả một chú gà trống ở khu vườn…

Chú bé bắt đầu hồn nhiên:

- Buổi sáng, ông mặt trời thức dậy, toả những tia nắng ấm áp xuống vườn nhà em…

- Hay, hay… – có tiếng xuýt xoa ở dưới, cô giáo cười tươi.

- Chú gà trống đĩnh đạc ra giữa vườn, vươn cổ cất tiếng gáy vang động khắp nơi…

- Tuyệt vời…, thật tuyệt… – lại tiếng xuýt xoa.

- Sau đó chú nhảy lên lưng chị gà mái…

- Thôi, thôi, được rồi, xuống ngay, xuống ngay… – cô giáo đỏ mặt

- Con cũng nói thế nhưng chú gà trống nhà con đâu có chịu xuống đâu, thưa cô…? – chú bé vẫn hồn nhiên trả lời.

 

5/BẮT LỖI TẬN GỐC

Thầy giáo nói với học sinh:

- Em hãy mời ông của em đến gặp tôi!

- Dạ, ý thầy muốn mời "ông bố" của em?

- Không, mời ông của em. Tôi muốn chỉ cho ông ấy xem con trai ông ấy đã phạm những lỗi gì trong vở bài tập về nhà của em.

 

6/TIẾN BỘ

- Bố: Con trai, HKII có tiến bộ hơn HKI rồi. Kỳ 1 con là đứa xếp cuối cùng của lớp, nhưng kỳ 2 con đã tiến bộ hơn.

- Con: Con cảm ơn bố. Con cũng phải cảm ơn Linh nữa chứ!

- Bố: Sao vậy con?

- Con: Vì nhờ Linh HKII chuyển tới mà con được lên vị trí số 2 tính từ cuối sổ tính lên.

- Bố: Ốiii…ối

 

7/CHỦ NGỮ

Thầy giáo viết lên bảng câu: "Người đàn ông lang thang đã chết đói!". Rồi quay lại hỏi học sinh:

- Này Tí, em cho thầy biết chủ ngữ ở đâu?"

- Ơ.. Có lẽ dưới mồ ạ!!!

 

8/AI LÀ NGƯỜI TÌM RA CHÂU MỸ?

– Em hãy chỉ cô biết đâu là châu Mỹ?

Tèo chỉ trên bản đồ.

– Thưa cô, đây ạ!

Cô giáo gật đầu:

– Tốt lắm! Nào, thế bây giờ trò Tí hãy nói cho cô biết ai đã có công tìm ra châu Mỹ?

– Thưa cô, bạn Tèo ạ.

– Cô giáo: !!!?

 

9/ TÔI CŨNG THẾ

Thầy giáo mời cha của trò Ngốc đến lớp học để phàn nàn về đứa con của ông. Thầy giáo nói:

– Thưa ông, trò Ngốc là một đứa lười không chịu học bài, chỉ chép lại của bạn ngồi bên cạnh.

Người cha hỏi:

– Làm sao thầy biết được?

Thầy giáo đáp

:- Đây, ông cứ coi bài kiểm tra Việt sử này thì rõ.

Câu hỏi: Ai chiến thắng quân Thanh ngày mồng năm Tết?

Trò Tèo ngồi kế bên trò Ngốc trả lời là: vua Quang Trung, trò Ngốc cũng trả lời y như vậy?

Người cha cãi:

– Nhưng đó là câu trả lời mà các em đã học.

Thầy giáo bình tĩnh nói:

– Mời ông xem câu thứ hai. Câu hỏi: Ai là chồng bà Trưng Trắc? Thì cả hai cùng trả lời là Tô Định.

Người cha lại nói:

– Có thể nó nhớ sai giống nhau.

Thầy giáo nói:

– Nhưng câu thứ ba thì ông nghĩ sao? Câu hỏi: Bình Định Vương lên ngôi ngày nào? Trò Tèo trả lời em không biết. Thế ông biết con ông trả lời sao không? Nó viết vô là: “Tôi cũng thế”.

– !!!

Sưu tầm: Truyencuoihay.vn

 

 

==="Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ,…

                     -st-

=====Lời giải đẹp đôi khi do nhầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều,…

                      -st-

====Trong quỹ tích tình em, anh không có,
Nhưng vẫn yêu để chứng tỏ tình mình,
Đó là điều mà anh phải chứng minh.
                        -st-

                       ***

Hãy trừ đi những phút giây xa lạ
Và cộng vào năm tháng đã thương yêu
Đừng đem nhân những chuỗi ngày cãi vã
Còn buồn vui, em nhé nhớ chia đều

                     -st-

                         ***

Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều

                        -st-

                        ***

Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn


Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai


Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ

                 -st-

                         ***

Vòng tròn nào dù nhỏ dù to
Cũng đều có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tâm hồn cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương

                   -st-